Hà Nội mưa, ngồi rảnh rỗi không biết làm gì, thấy nhớ em, anh lôi điện thoại ra đọc lại những tin nhắn từ ngày đầu khi mình mới yêu nhau.
Hình dung lại chặng đường đã đi qua của tình yêu hai đứa, anh mới thấy hóa ra lâu nay mình bị em bắt nạt nhiều quá! Có lẽ đến lúc anh phải nhân tiện cái việc em muốn cùng anh lên kế hoạch cho một đám cưới (chắc em sợ ít nữa sẽ già và xấu đi chứ gì) "vùng lên" để nói với em vài điều. Dù em có tức giận đến mấy anh cũng chấp nhận vì tương lai, vì hạnh phúc và vì cái gọi là bình đẳng nam - nữ nên anh phải đấu tranh.
Nếu anh cưới em, anh tuyên bố trước nhé: Anh sẽ không nấu cho em ăn với cái lý do là em vụng, em mệt hay em không biết nấu nướng gì đâu nhé! Anh tan làm còn phải đi uống bia với các chiến hữu chứ không rảnh để về nấu cho em ăn đâu và vì thế, em chấp nhận đi, nếu năn nỉ anh, có thể anh không nấu nhưng anh sẽ xem xét việc "chào thân ái" các chiến hữu và về nhặt rau giúp em để em yên tâm mà nấu nướng.
Nếu anh cưới em, chúng ta thẳng thắn quan điểm luôn nhé! Em sẽ là người đi đón Ốc con sau giờ làm (em là Ốc thì đương nhiên con anh phải là Ốc con rồi), cái này là anh kiên quyết đấy vì em luôn nói em sẽ yêu con hơn anh. Em nói sẽ là một người mẹ tốt và mong ước sau này mỗi khi đón con, sẽ cho con chơi cầu trượt và ăn sữa chua. Em nói thế thì anh tin thế và chúng ta cứ thế mà làm. Anh sẽ chỉ đón em, sau đó cùng em đi đón con nếu bây giờ em năn nỉ anh thật nhiệt tình thôi, nhanh không muộn là mất cơ hội đấy nhé!
Nếu anh cưới em, em phải nhớ một điều bất di bất dịch rằng anh có niềm đam mê là bóng đá nên dứt khoát anh sẽ không bỏ trận C1 nào đâu dù nó có đá đến hết đêm. Cái điều này ấy nhé, khi yêu nhau anh đã cảnh báo rồi và em nói với anh rằng: "Không những sẽ không cấm anh xem mà còn thức xem cùng anh vì em cũng thích MU với mấy anh đẹp trai" (cỡ Rooney hả em?).
Chính vì cái lý do đó, anh sẽ chấp nhận cái vế "em không cấm anh xem" và chỉ cái vế đó thôi, chứ em sẽ không được phép thức cùng anh đâu vì anh yêu... Chelsea. Chelsea và MU không bao giờ đội trời chung, có lý nào mà để cho cổ động viên của đối thủ ngồi cổ vũ cùng, đúng không. Thế cho nên là em quên mùa xuân tươi đẹp ấy đi nhé! Nhưng nếu em năn nỉ anh kịp thời, anh sẽ xem xét vấn đề hai đứa sẽ không xem nữa và sẽ đi ngủ để em được ở trong vòng tay anh với giấc ngủ bình yên nhất có thể.
Nếu anh cưới em, anh sẽ không mang nước mía sang nhà em mỗi khi tan làm vì cái lý do nắng nóng và bố mẹ em thích uống nước mía nữa đâu nhé! Thời đại này bình đẳng rồi, em chẳng bao giờ mang nước mía sang nhà anh nên thôi thì bố mẹ em đành chấp nhận uống nước chè xanh do mẹ em đun, vừa tốt cho sức khỏe lại vừa giảm nhiệt vậy. Nhưng mà năn nỉ anh đi, anh sẽ xem xét cái việc không mua nước mía nữa và sẽ mang đến vài bịch nước dừa với lý do.... nước dừa tốt hơn nước mía.
Và nếu anh cưới em, không có cái chuyện cuối tuần được nghỉ anh đưa em và Ốc con đi chơi, đi xem phim, đi ăn uống đâu nhé! Anh đi làm cả tuần, ngày đó là ngày anh nghỉ ngơi và nhậu nhẹt, đàn đúm. Nhưng nếu em năn nỉ anh, anh sẽ vì Ốc con mà nghĩ lại, đưa con đi công viên, ra bờ hồ ngồi, hai bố con "chém gió" với mẹ và cùng nhau đi ăn món em và Ốc con thích cũng có vẻ hay hay.
Đấy em nhé! Anh chỉ gạch đầu dòng vài đường cơ bản ấy thôi đã. Còn nhiều lắm nhưng tính anh bao dung và đáng yêu nên không bao giờ anh vùi dập nhân tài như em cả. Anh nêu ra vài cái điều nhỏ nhỏ để em biết rằng nếu anh cưới em, em sẽ phải năn nỉ anh nhiều đấy, thế nên giờ đừng có dại mà bắt nạt anh thêm nữa, em biết rồi chứ?
Cuối cùng nhé! Em và Ốc con sẽ là cuộc sống của anh vì anh không muốn cái cuộc sống đó nó bơ vơ và nhạt nhẽo nên: "Em, đồng ý làm vợ anh nhé!"