>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Biết thậm ái là bi, thậm si là thống, cực luyến là tổn thương, nhưng tuyệt không hối hận
HÀN PHONG[Thành viên] - HÀN PHONGĐại tướng
Quà Tặng Huy Chương :
Trái tim pha lê...
Tâm trạng : Giới tính : Tổng số bài gửi : 644 Sinh nhật : 19/05/1989 Xu : 46680 Số lần được cám ơn : 13 Ngày Tham Gia : 20/09/2011 Tuổi : 34 Nick yahoo : mr.ensi Châm Ngôn Sống : Biết thậm ái là bi, thậm si là thống, cực luyến là tổn thương, nhưng tuyệt không hối hận
Tiêu đề: Vì ta quá yêu
Tiêu đề: Vì ta quá yêu
Hoàng hôn dần buông đó là lúc những vệt nắng nơi cuối trời bắt đầu len lõi tìm đến với những nỗi buồn gấp khúc trong tôi. Tôi có một mối tình ngây dại chìm trong mùa gió. Gió vô tình nhẹ nhàng khẽ chạm vào cuộc đời tôi bằng những giây phút, những khoảnh khắc ngọt ngào hạnh phúc nhất và rồi lẳng lặng vụt bay đi trong tít tắc không thể nào giữ nỗi. Ngày gió đi, tôi không đủ sức để giữ gió ở lại và cứ như thế tôi để gió đi về một hướng khác. Tôi biết khi quyết định buông tay gió ra là tôi phải tự bước đi một mình trên con đường của mình không còn gió bên cạnh cuộc đời tôi nữa...
Đã bao nhiêu lần tự nhủ với lòng mình là phải chấp nhận sự thật nhưng tôi vẫn mong tất cả điều đó chỉ là một giấc mơ sau khi tỉnh giấc tôi vẫn còn có gió bên cạnh. Tôi ước gì mình có thể ghét gió, hận gió… chỉ có như vậy tôi sẽ quên gió một cách nhanh nhất. Nhưng tôi không làm được điều đó vì gió là người tôi yêu thương nhất và sẽ chẳng ai có thể thay thế được gió. Tình yêu luôn có những lý lẽ riêng của nó và tôi chấp nhận yêu gió và cũng chấp nhận mất gió vì khi thật sự yêu một ai đó, mình sẵn sàng làm tất cả mọi thứ để mong người ấy hạnh phúc, chứ không phải giành giật người đó thuộc về sở hữu của mình. [You must be registered and logged in to see this image.]
Có lẽ bây giờ khi nhận ra sự thật vẫn chưa muộn, phải không gió? Gió hãy bước đi nếu thật sự gió muốn, tôi sẽ không níu kéo, không giữ lại gió cho riêng tôi nữa dù biết tôi sẽ khóc rất nhiều vì điều đó. Và rồi tôi ở lại một mình, trống vắng, cô độc... nhưng nỗi nhớ về gió là khôn nguôi là mãi mãi. Nhưng tôi phải làm thôi vì tôi không thể thay đổi được tình yêu của gió, không thể ép gió yêu tôi, bởi lẽ tôi đã thất bại, thất bại quá nặng nề trong tình yêu của mình rồi...
Mất bởi vì ta quá yêu. Mất bởi vì ta quá tin. Đôi khi ta đã tan vào ngày không thấy... Trách ta một lần đã trót yêu.
Gió ơi! Tôi vẫn yêu gió, tôi sẽ không bao giờ quên được vì gió để lại một bình yên, một niềm tin tuyệt đối và một tình yêu vô bờ bến... và tất cả những gì đã qua, tôi sẽ xem nó như một kỷ niệm, một ký ức tốt đẹp nhất về gió người tôi đã yêu bằng cả trái tim mình.
Đơn giản - mất gió... điều duy nhất khiến tôi ngừng cười và rơi nước mắt.
Vì ta quá yêu
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Hội Quán 24h
Trả lời nhanh
* Không sử dụng ngôn ngữ thiếu văn hoá
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan.
* Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu trên toàn bộ diễn đàn.