>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Quà Tặng Huy Chương : Huy chương danh dự hạng I
Huy chương thân thiện.
Huy chương tâm huyết.
Huy chương sáng tác Pro. Tâm trạng : Giới tính : Tổng số bài gửi : 1025 Sinh nhật : 25/06/1986 Xu : 47019 Số lần được cám ơn : 15 Ngày Tham Gia : 09/09/2011 Tuổi : 37 Đến từ : Long An Nick yahoo : ....................... Châm Ngôn Sống : Sống không thẹn với lòng
Khi đọc tựa đề của bé Tuyết Trâm mới giật mình nhận ra hôm nay đã sang tháng 9 rồi. Thu chạm cửa rồi mà người tình không hay. Ngồi nghe những bản nhạc không lời réo rắt chợt thấy hình như là muốn viết gì đó, thích nghe lại âm thanh lạch cạch của bàn phím trong đêm khuya. Tôi nhớ anh. Tôi nhớ trời thu của một Thiên Bình ấm cúng. Tôi nhớ khúc dạo mùa lá rơi vàng lối. Tôi nhớ một quá vãng xa xăm, đường về ngược nắng. Thu này, dẫn tôi đi qua nỗi nhớ nhé.
Tôi vẫn nhớ đề thi văn lên lớp 10 của tôi là phân tích một bài thơ của nhà thơ Hữu Thỉnh.
"Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về ..."
Tôi vẫn nhớ một mùa thu lãng đãng nào đó trong cuộc đời tôi chia tay mối tình đầu. Một mối tình ngọt lịm nhưng chưa đủ sâu để tôi sống chết vì nó. Nó bắt đầu vào một ngày tháng 9 năm nào đó và kết thúc cũng vào một ngày nào đó tháng 9. Là thu đấy thu ạ. Có khi nào người tình cũ nhớ về mối tình trong sáng thuở nông nổi để quyết định, thuở bồng bột để rời xa. Dù gì thì thu cũng đã chứng kiến và tiễn chân phút yên bình đó đến một nơi nào đó.
"Bao nhiêu người đi qua thương nhớ mà quên được nhau"
Tôi vẫn nhớ ngày tôi chứng kiến chị gái tôi cãi vã với mẹ. Người to tiếng kẻ gào thét cho một ý định sớm chiều nào đó. Tôi nhìn thấy, sờ được vào khối ung nhọt mà mẹ và chị tôi đang lăn qua lăn lại với nhau nhưng tôi chỉ đứng im lặng. Vì tôi biết nếu mình đụng vào tất cả sẽ nổ tung, vỡ vụn. Tôi e ngại, một ánh mắt sợ sệt của đứa bé gái mới chừng 8 tuổi. Và ngày đó cũng là tháng 9. Sắc thu đổi màu lá. Một ngày thu, trời biết làm mưa nhủ lòng người.
Tôi vẫn nhớ ngày đặt chân lên chiếc xe khách Hải Phòng - Hà Nội cũng là ngày tôi tưởng mình đã vứt bỏ tất cả nhớ thương ở lại. Nhưng không phải. Vai tôi vẫn nặng, đôi tay tôi vẫn nhiều hơn một lần bưng mặt và khóc. Hà Nội xa lạ trong tim tôi nhưng lại quá đỗi thân tình trong tâm hồn tôi. Trọn vẹn 6 tháng tôi sống với Hà Nội, lãng mạn, cuồng quay, tha thiết cùng với nhịp sống không ngừng nghỉ của phố xa ồn ào. Hà Nội nghĩ lớn lắm nhưng sao lại nhỏ bé quá. Không chứa đựng mọi nỗi bi ai của tôi. Ngày tôi tự mình chạy xe dạo quanh phố phường Hà Nội cũng là ngày tôi biệt từ. Như một kẻ chạy trốn bất thành, tôi đành đầu hàng và nuốt cho trọn ân ái. Và năm tháng đó nằm vẹn trong mùa thu. Tháng 9 đến rồi tháng 9 đi. Mùa thu thay áo và lòng tôi có chăng cũng đã thay một lớp áo đồng nội.
Và tôi đã nhớ như thế đấy Thu à. Những mảnh nhớ vồn vã tôi gói ghém suốt hành trình nghiên ngả của đời mình. Trút bao nhiêu cho đủ một mùa thu. Tôi chỉ biết viết ra đây, nhờ gió thả vào thu để tôi bớt nặng lòng, nặng tình, nặng nỗi nhớ thương. Ừ thì thu mơ màng, ừ thì thu miên mải tìm người tình thủy chung. Tháng 9 ủ say những ân tình.