>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
>> Đăng nhập : Bạn đã có tài khoản ở forum click vào để gõ ID và password.
>> Đăng ký : Bạn chưa có tài khoản ở forum, đăng ký 1 tài khoản để tham gia thảo luận.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể xem gần như toàn bộ nội dung được chia sẻ.
Nếu là người mới đến hoàn toàn thì vui lòng ghé qua khu "Nội quy - Hướng dẫn sử dụng diễn đàn" trước để nắm những cái cơ bản.
Chúc các bạn vui vẻ.
Hội Quán 24h
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tâm trạng : Giới tính : Tổng số bài gửi : 29 Sinh nhật : 06/10/1974 Xu : 44433 Số lần được cám ơn : 0 Ngày Tham Gia : 26/03/2012 Tuổi : 49 Đến từ : tphcm Nick yahoo : giatrinhl Châm Ngôn Sống : .............
Tiêu đề: “Ăn chay” học chữ
Tiêu đề: “Ăn chay” học chữ
Hết giờ học, Hạng A Chua và Hạng Thị Day cắm cúi thổi lửa nấu cơm. Trong căn nhà gỗ xập xệ chừng 30m2, dễ có đến 20 học sinh cùng trang lứa với Chua, Day cũng đang nấu cơm. Tôi mở xoong canh, thấy có chút rau cải, hỏi Hạng A Chua: “Chiều em ăn canh gì?”. “Canh cải ạ”. “Mai em ăn canh gì?”. “Cũng canh cải thôi”. “Thế ăn canh cải cả tuần à?”. “Vâng”. Ở Trường Tiểu học Mường Lạn (xã Mường Lạn, huyện Sốp Cộp, tỉnh Sơn La), có chừng 40 học sinh người Mông học bán trú do nhà ở xa điểm trường. Nhà Hạng A Chua và Hạng Thị Day ở bản Cò Hạ, cách trường hơn 10km. Chiều thứ 6 hằng tuần, Hạng A Chua cùng chúng bạn về nhà, để đến chiều chủ nhật, hành trang bọn trẻ mang đến trường là gạo, là măng rừng, là rau cải. Măng rừng thì có thể để được lâu nhưng rau cải chỉ độ 2, 3 ngày là hỏng. Vì thế các hộ dân tộc Mông ở Mường Lạn thường cho con, mỗi đứa khoảng 10 cân gạo mang đến trường. 3-4 cân gạo để ăn trong tuần, số gạo còn lại, bọn trẻ mang bán lấy tiền mua rau. Ác nỗi, trẻ con nghèo mang gạo bán cũng bị ép giá. Bình thường, người lớn bán 15 nghìn đồng/kg, nhưng gạo các em bán, một ki-lô-gam thường chỉ được 2 gói mì ăn liền loại bình dân. Bên cạnh bếp lửa của Hạng A Chua và Hạng Thị Day, tôi thấy Sồng Thị Giống đang vất vả nhóm lửa nấu cơm một mình. Học lớp 4 nhưng nét ưu tư đã nhuốm vào gương mặt của Giống. Trong số học sinh người Mông ở trường, Sộng Thị Giống xinh nhất. Chẳng biết có phải bọn trẻ vùng cao hay “chế” nhau như ở dưới xuôi, mà Giống thường phải tự nấu ăn một mình, không có bạn cùng nổi lửa. Nhà Sồng Thị Giống ở bản Nong Phụ, cách trường 15 cây số. Phải khó khăn lắm, tôi mới bắt chuyện được với Giống, khi giúp em nấu canh măng, mà lớp măng rừng mỏng tang, chỉ vừa phủ kín đáy nồi bé tẹo. Tôi hỏi Sồng Thị Giống: “Chắc cả tuần ăn măng nhỉ?”. “Vâng”. “Thế tuần trước em ăn cơm với gì”. “Rau cải thôi”. “Không có thịt, cá, lấy đâu sức mà học”. Giống cười, không trả lời, cúi xuống chụm đôi môi xinh xắn thổi lửa.
[You must be registered and logged in to see this image.] Cả tuần nay, Hạng A Chua và Hạng Thị Day chỉ ăn cơm với canh cải
Đứng cạnh tôi, Thào A Chư khẽ bảo: “Nhà bạn Giống hoàn cảnh lắm. Nhà nghèo, có khi thứ 5 đã hết gạo ăn, phải bỏ học thứ 6 để về nhà lấy gạo”. Ở lớp 4C, Thào A Chư được biết đến như là phiên dịch viên. Có khách đến thăm, Chư đứng ra làm phiên dịch vì nói tiếng Kinh khá chuẩn, lại nhanh nhẹn. Nhà Chư ở bản Nậm Lạn, cách trường tới 25 cây số. Tuy không đến nỗi thiếu gạo ăn nhưng để biết đến miếng thịt, con cá, Chư phải đợi đến dịp lễ, tết. Chư bảo tôi: “Trong số các bạn người Mông học ở trường, có Giàng Thị Lu là khổ nhất, bố mất khi mới 8 tuổi; mẹ là Mùa Thị Song phải vất vả nuôi mấy chị em”. “Sao Chư rành về gia cảnh bạn vậy?”. “Bạn Lu ở cùng bản với em mà”. Ra vậy. Trong câu chuyện với tôi, Giàng Thị Lu tâm sự: “Chủ nhật em về trường, mẹ lại cho 5 cân gạo và 10 nghìn đồng”. “10 nghìn đồng, liệu có đủ tiền mua rau ăn trong 5 ngày không em?”. “Hết tiền thì mình phải ăn cơm không thôi”. “Trong các em ở đây, bạn nào hay được ăn thịt, cá?”. Tôi cất tiếng hỏi. Thào A Chư ngó mắt nhìn quanh rồi đáp: “Có bạn Thọ A Vàng”. “Thế nhà Thọ A Vàng giàu không?”. “Nhà bạn Vàng nghèo mà! Chỉ vì bạn giỏi bắt nên hay có cua, cá, ếch, nhái để ăn”.
[You must be registered and logged in to see this image.] Các em học sinh người Mông đứng trước ngôi nhà bốn gian rộng chừng 100m2, mới được Đồn biên phòng Mường Lạn xây tặng
Theo chân Thào A Chư, tôi men theo phía bờ ruộng sau trường tìm gặp Thọ A Vàng. Tìm Vàng không khó, vì em cũng chỉ bắt cua, bắt nhái gần trường. Vàng trông khá thấp bé nếu so với chúng bạn ở lớp 4C. Tôi hỏi Vàng: “Bắt được mấy con nhái rồi em?”. “Hai con ạ”. “Cho xem nào”. “Ăn hết rồi”. “Ôi, ăn kiểu gì vậy?”. “Nhóm lửa, nướng ăn luôn mà”. Quay trở lại chỗ các em học sinh người Mông đang nấu cơm, Chủ tịch UBND huyện Sốp Cộp Phạm Văn Chung bảo tôi: “Đúng là các em còn nhiều khó khăn quá. Tôi đi ngó qua một lượt “bếp ăn”, thấy có mỗi một xoong cơm là có cá khô ở trên. Còn lại các em chỉ ăn cơm với rau cải và măng rừng”. Buổi sáng, đồng chí Phạm Văn Chung đã cùng chúng tôi đi xe thẳng vào Mường Lạn, mà không thông báo trước cho chính quyền xã. Được tin Chủ tịch UBND huyện đến thăm, một lúc sau, cô Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học Mường Lạn Tòng Thị Quyên chạy đến, cho hay: “Đa số học sinh người Mông ở trường đều có hoàn cảnh khó khăn. Trường không có kinh phí để xây dựng nhà cửa cho các em học. Cái lán này là nơi các em ăn nghỉ từ chục năm qua rồi. Năm ngoái, Đồn biên phòng Mường Lạn đã xây cho các em một ngôi nhà bốn gian”. Bọn trẻ người Mông biết rõ thế nào là cuộc sống cơ cực. Giàng Thị Lu, Hạng A Chua, Thào A Chư… gắng theo học con chữ chắc bởi trong sâu thẳm, những lúc ngồi cầm dao đẽo gọt bên bờ suối, ruộng lúa, chúng lờ mờ nhận ra việc đi học sẽ giúp cuộc sống sau này bớt tăm tối hơn. Còn hiện tại, nếu không đi học, thì chúng hẳn sẽ nhập hội, ngồi chơi bên vệ đường đầy bụi cùng mấy đứa trẻ ở bản, hoặc theo cha mẹ đi nương... Chia tay các bạn nhỏ, chúng tôi nhờ lãnh đạo Đồn biên phòng Mường Lạn chia hộ tới các em chút quà phương xa là mì ăn liền, bánh kẹo và quần áo. Bọn trẻ vui lắm, đứa nào nhận quà cũng nhảy cẫng lên. Trong thâm tâm chúng tôi thầm hứa, có một ngày sẽ quay về thăm Mường Lạn.
“Ăn chay” học chữ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Hội Quán 24h
Trả lời nhanh
* Không sử dụng ngôn ngữ thiếu văn hoá
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan.
* Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu trên toàn bộ diễn đàn.